Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Chữa bệnh đi nhón gót - Ung thư lưỡi - Nguyên Phương

Việt Nam ngày 27/2/2012

Kính chào Quý Thầy tại Trung Tâm Điển Quang Trường Sinh Học.
Kính Chào Thầy Lộc !

Con là Nguyên Phương ở Sàigòn. 50 tuổi .
Đến hôm nay là con đã xem gần hết 63 đĩa DVD mà Trung tâm đã tải lên mạng , Con lấy làm vui mừng vì đã học tập được rất nhiều, mở mang kiến thức chữa bệnh rất sâu sắc, mặc dù con không phải lương y hay lương tháng gì cả ! chỉ thích môn bấm huyệt cho nên mày mò tự học và tự chữa bệnh cho mình và những người thân cùng lối xóm…

Có người nói rằng người châm cứu bấm huyệt cũng giống như người thợ săn đi săn vậy ! Lúc mới học thì thấy con mồi nào cũng bắn , không tiết đạn miễn sao trúng được con mồi (huyệt) nên rất tốn đạn , có nghĩa là phải châm , phải bấm rất nhiều huyệt mới trúng được một huyệt…, nhưng khi đã đi săn lâu ngày có kinh nghiệm và tay nghề cao lên thì biết xác định con mồi nào nên bắn, và bắn bao nhiêu phát đạn… rồi một lúc nào đó người thợ săn vào rừng đi săn nhưng không mang theo súng nữa mà vẵn bắn trúng con mồi …khi nghe điều này con nghĩ mãi không thông …Bởi vì hễ đi săn thì phải dùng súng, châm cứu thì phải dùng kim, bấm huyệt thì phải dùng tay…Nhưng bây giờ khi xem các DVD Thầy giảng thì con đã hiểu thêm một điều là khi chữa bệnh không cần dùng thuốc , không dùng kim, không cần dụng cụ.. nhưng dùng chính điều quý trọng nhất trong mỗi con người mình mà ơn trên đã tạo ra đó là cái “TÂM” là con tim biết yêu thương , biết chia sẻ…

Kính Thầy con hơi dài dòng một chút …Bây giờ con xin được vào vấn đề chính của con là chia sẻ niềm vui khi chữa được bệnh cho người khác khi mà các bác sỹ Tây y điều muốn mổ xẻ mà với phương pháp của Thầy chỉ trong 3 ngày là chữa khỏi bệnh.
Số là người bạn của con có đứa cháu (ở tỉnh Lâm Đồng còn con thì ở Sàigòn) tròn 1 tuổi bắt đầu tập đi nhưng mỗi lần bước đi là chân cháu bé cứ nhón gót lên như múa balê không như bình thường , gia đình đưa bé lên bệnh viện tỉnh khám bác sỹ nói rằng bé bị đau thần kinh cơ chân phải tập Vật lý trị liệu , nếu không khỏi thì sẽ phải phẫu thuật mổ chân xếp lại cho cháu.
Gia đình sợ quá liền đem về Sàigòn đưa vào bệnh viện Chấn thương chỉnh hình, thì bác sỹ ở đây cũng khám như vậy và cũng kết luận như ở tỉnh, thế là gia đình đành phải về nhà người bạn của con ở Sàigòn để tiện cho việc đi lại chữa trị. Bước đầu là tập Vật lý trị liệu nhưng chỉ đi được 3 ngày thì bé sợ quá vì nắn chỉnh rất là đau đớn , tối về ngủ cháu hay giật mình, khóc la… Người bạn của con mới bảo con hãy xem có chữa được cho cháu không ? Thật là khó Thầy ơi ! Đành phải liều Thầy ơi ! Vì chữa bệnh cho trẻ em rất là khó vì bé chưa biết nói làm sao mà hỏi bé đau ở đâu ? đau như thế nào .v.v. Khi quan sát cháu đứng ôm cổ mẹ cháu thì con có cảm nhận là gót chân và cổ chân của bé có vấn đề nên trong phần bài giảng của Thầy có nhắc đến phần lõm ở cuối đuôi mày , thái dương và thứ hai là ở phần ót kéo dài xuống vai. Vì vậy con đã mất một giờ làm quen đùa chơi với bé và dùng những điều nhớ được hướng dẫn cho mẹ của cháu bé làm trực tiếp cho bé ngày 3-4 lần , mỗi lần vuốt nhẹ ở 2 bên Thái dương, vuốt nhẹ ở sau ót kéo xuống 2 đường gân cổ xuống vai thế mà chỉ trong vòng 3 ngày cháu bé đã đi được bình thường , không phải nhón chân như múa balê nữa ! Thầy ơi ! thật là quá đổi vui mừng phải không Thầy ơi !

*   Việc thứ 2 là con đang chữa cho một bệnh nhân bệnh ung thư lưỡi mà bệnh viện không thể phẫu thuật được , sau khi xạ trị thì làm cho tuyến nước bọt bị tắt nên rất khô miệng, vì nó ăn sâu vào phần má vì thế rất là đau đớn khi nuốt nước , sữa còn thức ăn khô thì khó nuốt lắm …Con dùng phát đồ tiêu u bướu của Thầy là 41, 143 , 127, 19 , day ấn hai bên má vuốt trước vành tai , day ấn tìm điểm đau ở hổ khẩu và sau đó là hơ nóng mặt dưới ngón chân cái sau gần hai tuần thì bệnh không thấy có gì tiến triển nhiều, mỗi ngày bệnh nhân đến với con 2 lần đích thân con bấm huyệt và day ấn như Thầy dạy thì có đỡ nhưng vẫn đau và uống thuốc ngày 2 lần (bác sỹ cho uống thuốc giảm đau ngày 4 lần), nhưng rồi một lần con không hơ ngón chân cái nữa mà con tìm điểm đau ở cuối ngón chân cái (có lúc Thầy nói là day vào đó sẽ tiết ra nước miếng trong khi thiền…) day ấn vào điểm đau và bệnh nhân cảm thấy cơn đau đớn vô cùng nhưng có cảm giác là khối u ở lưỡi có teo đi và bây giờ thì mỗi ngày chỉ uống thuốc giảm đau một lần, một viên, đó cũng là điều mà khi con nhận lời chữa bệnh cho bệnh nhân ấy chỉ nói rằng : Chỉ làm giảm bớt cơn đau và giảm tối đa việc uống thuốc, chứ con không thể chữa lành được… và con đã làm được điều đó , con là người công giáo con có nói với bệnh nhân là chỉ có Chúa mới chữa lành được căn bệnh này thôi, đồng thời con nghĩ Chúa cũng đã gởi Thầy đến hướng dẫn chỉ bảo cho con đến với những người nghèo khổ bệnh tật và con cũng thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình làm được những điều như vậy… Con xin cảm ơn Thầy ! Con không dám nhận làm học trò của Thầy vì đức độ của Thầy cao quá ! Con chỉ xin học lóm của thầy được điều gì thì sẽ đem ra áp dụng mà không phải say nghĩ gì cả vì con có Chúa của con và còn có cả Thầy nửa đó

Thầy ơi !
Con xin mạn phép hỏi Thầy là đối với bệnh liệt nửa người do di chứng của tai biến mà người bệnh đi lại rất khó khăn nằm một chỗ thì lúc nào Thầy mới dạy ? hoặc có cách nào Thầy hướng dẫn được không  ? Con Cám ơn Thầy !
Con viết lên đây với lòng kính trọng và tri ân Thầy chứ không phải là khen Thầy vì tất cả những việc làm của Thầy không phải để được khen mà để xoa dịu nỗi đau cho những người bệnh tật , nhất là những người nghèo ở Việt nam quá thiếu thốn , cơ cực rất cần những vị lương y như Thầy ! Và những người được trực tiếp học với Thầy thật là hạnh phúc vì có dịp để hỏi để tra cứu những điều hay…

Kính chúc Thầy sức khỏe , an bình và luôn truyền đạt nhiều kiến thức mới trong việc giảng dạy để cho con cũng như mọi người trên thế giới qua internet học được nhiều điều hay để nối vòng tay dài (con không dùng chữ lớn ),,,để làm được nhiều việc tốt đẹp cho dân tộc , đồng bào Việt nam bớt đói nghèo bệnh tật khổ đau Thầy ơi !