Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2022

Thư Kính Thầy

From: thanhthao nguyen <thanhthaogn78@gmail.com>
Date: June 10, 2022 at 8:11:37 AM PDT
To: LYPHUOCLOC4067@gmail.com
Subject: 
Thư Kính Thầy

Dạ con Kính thưa Thầy!
Con tên Thảo, con quê ở Long An, hiện con đang sống tại Thủ Đức, Sài Gòn, thưa Thầy!

Hôm con xem youtube mới hay tin Thầy về VN, con rất tiếc và buồn vì con chưa đủ duyên lành để gặp được Thầy ngoài đời, thưa Thầy! 
Con rất biết ơn Thầy vì nhờ Thầy dạy các phương pháp Diện Chẩn con học được trên youtube mà lúc ba con bị tai biến con day ấn chữa cho ba con mà ba con khỏe lại, thưa Thầy! 
Ba con tuổi Bính Thìn, năm nay 71 tuổi. Cách nay hơn  hai năm, hồi cuối tháng 12 năm 2019 dương lịch ba con trên đường đi Chùa Hoàng Pháp (Hóc Môn) để tham gia khoá tu 1 ngày ba con bị tai biến, lúc đó ba con thấy chóng mặt xây xẩm mặt mày ba con dừng xe lại rồi ngồi từ từ xuống đường, lúc đầu ba con còn tỉnh còn gọi điện về nhà được, sau đó nhà con đưa ba con vô bv Xuyên Á gần đó cấp cứu, bs khám nói ba con bị tai biến, xuất huyết não cho chuyển viện lên bv Chợ Rẫy, ở bv Chợ Rẫy được 3 ngày bs cho về bv địa phương, cho uống thuốc, không cần mổ, về bv địa phương nằm theo dõi.

Ba con ở bv địa phương gần 1 tháng mà bệnh tình cũng không bớt, cứ nằm 1 chỗ, ăn uống phải có người đút, mọi sinh hoạt cá nhân phải có người giúp, nằm nhắm mắt cũng chóng mặt, xây xẩm mắc ói, chỉ nằm trên giường không ngồi dậy được, đau đầu, khó ngủ, chân bị phù, mặt bị phù, mắt không mở ra nổi. 
Cho tới gần Tết, con nói mẹ con xin cho ba con xuất viện về nhà để con tự chữa cho ba con vì ở trong bv phải theo qui định của bv, mình muốn làm theo ý mình cũng không được, mà ở bv họ điều trị như vậy cũng không kết quả gì, nên về nhà vẫn hơn. 

Ba con xuất viện chiều 28 Tết, tối 28 con về tới nhà gần 11 giờ đêm (vì lúc đó con còn đi làm dưới Thủ Đức).
Đêm đó con hỏi thăm, xoa bóp, matxa sơ sơ cho ba, động viên tinh thần cho ba để cho ba dễ ngủ. 

Tới chiều 28 Tết về nhà ba con vẫn còn chóng mặt buồn nôn, chưa ngồi được, vết máu bị xuất huyết trong não vẫn chưa tan hết, chân vẫn bị phù, lạnh, mặt bị phù đơ cứng ấn vô không đàn hồi, ấn vô có dấu lún màu trắng và rất đau buốt, vùng quanh tai day ấn vô rất đau, hai bên Thái Dương mạch máu căng phình to nổi cộm lên giống như 2 sợi dây điện, khó ngủ, hai bên thái dương day ấn vào cũng tê đau buốt chịu không nổi, ... Con biết tất cả các triệu chứng đau, tê, buốt đó đều là do bị ách tắt máu không lưu thông được. Ba con nói trước khi ba con bị tai biến, ba con đau đầu mà ba con cứ nghĩ là đau đầu gió thông thường, nên ba con chủ quan. 

Sáng sớm 29 Tết con bắt đầu chữa bệnh cho ba.
Cách của con làm là con bắt đầu vừa day day nhẹ nhẹ tìm điểm đau từ trên đầu, xuống mặt, con day ấn cào đầu, làm nhiều trên đỉnh đầu chỗ huyệt Bách Hội, lúc đó con chỉ nghĩ đơn giản là Huyệt Bách Hội là quan trọng nhất, là trung tâm, nên con vừa day vừa hơ ngãi cứu cho ấm nóng vùng Bách Hội đỉnh đầu, con day ấn, cào khắp vùng chân tóc khắp đầu nơi tiếp giáp giữa vùng có tóc và vùng da, con day ấn 2 bên Thái Dương, 2 bên mang tai, trên mặt, 2 bên chân mày, giữa chân mày, trán … con day ấn từng mm từng chút trên mặt ba con, không để sót chỗ da nào trên mặt, day chỗ nào ba cũng than đau, chỗ đau ít chỗ đau nhiều, con xoa ít dầu dừa và day ấn, cứ chỗ nào đau nhiều con làm 7 lần và hơ nhang ngãi cứu vì con nghĩ là nhang ngãi cứu nóng sẽ tan chỗ máu bị đông nghẽn nghẹt, vừa có dược tính giúp hoạt huyết, lưu thông máu tốt, nên con cứ xoa dầu dừa lên da cho trơn cho đỡ rát da và day ấn, hơ, cứ như vậy con làm, ba con cứ nằm, có lúc tỉnh, có lúc thim thíp ngủ, con cứ làm, con day chỗ nào đau ba nói đau, hơ chỗ nào nóng ba nói nóng, có 1 chỗ trên mặt bị mất cảm giác, con hơ mà ba con không có cảm giác, sáng ra bị phồng lên, sau vài ngày hết phồng da, con lại day và hơ nữa, dần dần chỗ đó có cảm giác lại. Con làm nhiều vùng đầu mặt, chỉ 2 vùng đó không mà con làm cả buổi sáng, con làm vùng quan trọng đầu mặt, thái dương, 2 bên tai dài xuống 2 bên  động mạch cảnh, day ấn huyệt Phong Trì, chỗ huyệt Phong Trì cũng rất đau, con cứ xoa dầu dừa rồi day ấn vuốt vậy mà rất hiệu quả, con làm chỉ có buổi sáng vùng đầu mặt thái dương xuống cổ mà ba con đỡ chóng mặt, đỡ mắc ói. 

Chiều con làm tiếp xuống vùng huyệt Đại Chuỳ xuống 2 vai, xuống 2 bên vùng sau lưng chỗ cạo gió, vùng 2 bên vai, lưng rất đau, tay con nhỏ yếu không đủ lực con phải dùng cùi chỏ để day, khi bóp vùng cơ 2 bên nách cũng rất đau, cứ lặp đi lặp lại xoa dầu dừa cho trơn cho ba không bị rát da rồi day ấn rồi hơ ngãi cứu, cứ thế con làm dài xuống 2 cánh  tay, day ấn huyệt Hợp Cốc, xoa day ấn lòng bàn tay, từng khớp các ngón tay, xuống hết vùng lưng, 2 bên mông, vùng thần kinh toạ, xuống đùi, đầu gối, huyệt Tam Âm Giao, vùng mắt cá chân, bàn chân, huyệt Dũng Tuyền, các khớp ngón chân trên dưới con đều làm hết, con hơ  nhiều vùng huyệt Dùng Tuyền, 2 ngón Chân Cái, con day các ngón chân các ngón tay ba đều than đau, nhất là 2 ngón chân cái, lúc đầu bóp vào ngón chân cái cảm giác rất cứng, nhưng sau khi day, bóp hơ ngãi cứu xong nó lại mềm ra. 
Con day ấn và hơ ngãi cứu nhiều dọc theo xương sống vì con nghĩ cột sống cũng rất quan trọng, là cột đỡ sự sống nên con làm. 

Con day ấn hơ cho ba con có 1  ngày mà ba con đỡ chóng mặt, nhẹ đầu, đỡ mắc ói, đỡ nhức đầu nên tối đó ba con ngủ yên hơn, sáng ra ba ngồi dậy được.

Ngày thứ hai con cũng tiếp tục làm như vậy, con ngồi làm xuyên suốt mỗi buổi 4 giờ. Mỗi ngày con làm 2 buổi là 8 giờ, con vừa làm vừa niệm Phật niệm Bồ Tát phù hộ cho ba con mau hết bệnh. Lúc đó con rất có niềm tin, con tin là con sẽ chữa được cho ba con hết bệnh. 

Vậy mà con đã làm được, thưa Thầy! 
Có lẽ Phật, Bồ Tát đã phù hộ cho con, phù hộ cho ba con nên ba con mới mau hết bệnh như vậy! 
Trong ngày thứ 2 (30 Tết) ba con đứng dậy được đi được 5 bước nhỏ qua ngồi bên bàn ăn cơm, ngồi suốt 2 tiếng không chóng mặt, ba con ăn xong  con tranh thủ chạy về Chùa ở Gò Vấp lấy thuốc Tam Thất cho ba con, con cho ba con uống thêm Tam Thất ngâm và đắp bột Tam Thất lên đầu chỗ bs nói có xuất huyết cho tan máu bầm. 

Ngày thứ 3 ba con tự vịn đi được ra hiên ngồi tắm nắng, ngày thứ 4 ba con ngủ ngon, con nghĩ lúc đó tất cả các chỗ ách tắt cơ bản đã được khai thông, ngày thứ 5 ba con khỏe hơn, đi tự tin hơn.
Sức khỏe ba con ngày càng ổn dần,... 

Cứ như vậy con làm, xoa dầu dừa, day ấn vuốt xong hơ nhang ngãi cứu, cho ba con uống, đắp bột Tam Thất vậy mà trong vòng có 1 tuần lễ ba con khỏe lại, hết chóng mặt, tự đi được, đi vô nhà tắm được, tự ngồi ăn uống được, sinh hoạt cá nhân ba con tự làm được mặc dù còn hơi chậm.

Tới mùng 8 con về Thủ Đức đi làm lại, ở nhà con chỉ cho mấy em con tiếp tục duy trì làm cho ba con. 
Cho tới khoảng 1 tuần sau ba con than đau 2 bên vai mà mấy em con làm không hết, con chạy về làm cho ba con, lúc đó ba con nói nó đau mỏi tức 2 bên bả vai chỗ huyệt Kiên Tĩnh, con cũng làm tuần tự từ trên đầu xuống mặt, tai, cổ rồi xuống vai, con cũng xoa dầu dừa chỗ vùng da rồi day ấn, hơ ngãi cứu, xuống chỗ 2 bên vai rất đau, con day ấn bằng tay xong con dùng cùi chỏ day mới hiệu quả, day ấn xong con hơ ngãi cứu, cứ thế con làm xuống lưng, xuống cột sống xuống tay, chân,… con làm y như mấy ngày đầu con làm cho ba con, nhưng nhanh hơn vì những chỗ khác đã thông nên hết đau rồi (thông bất thống, thống bất thông), con làm cũng khoảng 4 giờ, làm xong thông rồi ba con hết đau vai, ba con nói giờ nó nhẹ giống như mới lấy 2 tảng đá ra khỏi vai vậy! 

Khoảng 2 tuần sau ba con lại đau xuống dưới chân. Con nghĩ có lẽ các cục máu đông nó di chuyển khắp cơ thể, chỗ nào càng lạnh càng nghẽn, nên khi day ấn vuốt, hơ ngãi cứu làm nóng lên nó vừa giãn nỡ mạch máu, vừa tan các cục máu đông, vì nóng giãn ra, lạnh co lại, con nghĩ như vậy không biết có đúng không, thưa Thầy?
Con nghĩ như vậy nên con lại làm cho ba con, cách làm cũng tuần tự từ đầu xuống mặt, tai, cổ, vai, lưng xuống tay chân, lòng bàn chân, xoa dầu dừa, day ấn vuốt, hơ nhang ngãi cứu, cứ thế con làm, và dần dần ba con hết đau hẳn, đi đứng linh hoạt hơn và dần bình thường trở lại, khoảng 8 tháng sau ba con khỏe hẳn, sinh hoạt bình thường, chạy xe máy được, mỗi ngày 2 thời công phu tụng kinh niệm Phật sáng 5g, tối 6g như hồi chưa bệnh, mỗi ngày 2 lần lạy Phật 108 lạy. 

Đó là kỉ niệm đáng nhớ nhất của cuộc đời con, vừa buồn vừa vui, con buồn vì ba con bệnh, con vui vì con tự chữa được bệnh cho ba con bằng phương pháp Diện Chẩn của Thầy đã dạy, phương pháp hiệu quả, đơn giản, dễ làm, ít tốn kém, chứ nếu hiệu quả mà khó làm, tốn kém thì có lẽ ít ai làm được. 

Con tin rằng với một đứa con gái như con, chưa qua trường lớp Đông Tây y, kiến thức có hạn, khả năng có hạn mà con vẫn làm được thì mọi người cũng có thể làm được, đúng không thưa Thầy! 

Nhưng con cũng nghĩ khi mình chữa bệnh cho người khác mình phải có Tâm có Đức và phải có Tình Thương thì mình chữa bệnh cho người mới mau hết bệnh được, và phải kiên trì, chịu khó, phải biết tư duy liên kết các cách chữa bệnh của cha ông để lại nữa và mình phải biết động viên tinh thần cho người bệnh vì tinh thần rất quan trọng, nếu người bệnh không đủ ý chí, người bệnh buông xuôi thì mình có cố gắng cũng khó thành công, nhất là khi bệnh nặng. 

Lúc chữa bệnh cho ba con rất kiên trì, mấy ngày Tết năm đó con chỉ có duy nhất mỗi việc là chữa bệnh cho ba, mệt thì con ngủ, xong dậy chữa bệnh cho ba, con không lúc nào rời chỗ ba con. Thầy biết không mỗi ngày 2 buổi sáng/ chiều (tối) con ngồi trên ghế suốt 4 giờ, mỗi ngày 8 giờ để chữa cho ba con, rất mỏi lưng rất tê chân nhưng con vẫn ngồi, con nhớ buổi tối hôm đó con đang hơ ngón chân cái cho ba con mà con mệt quá bị ngủ gật làm ba con bị phỏng chút con giật mình liền, lúc đó con hết hồn vội xin lỗi ba, con nói là con lỡ làm trúng chứ con không dám nói con ngủ gật, chỉ duy nhất có lần đó thôi. 
Giờ ba con khỏe hẳn, nhiều khi nghĩ lại con cũng không hiểu được sao lúc đó con lại  làm được, sao lúc đó con có thể chữa được cho ba con hết bệnh, con nghĩ có lẽ là năng lượng Tình Thương của con lúc đó đã dồn hết vào tâm trí con, đã dồn hết vào đôi tay của con khi con chữa bệnh cho ba con nên con mới có khả năng làm được như vậy, thưa Thầy! 
Nhiều khi con nghĩ nếu con chữa cho người khác chắc gì con đã làm được kết quả như vậy? 
Và nếu một người nào khác tay nghề y thuật giỏi hơn con, kinh nghiệm nhiều hơn con chữa cho ba con chắc gì kết quả nhanh và thành công như vậy? 
Vì sẽ thiếu Năng Lượng Tình Thương mà con dành cho ba, sẽ không có gì có thể thay thế được! 
Con nghĩ có lẽ vì Năng Lượng Tình Thương con dành cho ba mà con đã làm được, thưa Thầy! 

Lúc đêm 28 con chạy xe máy từ chỗ con về suốt đường đi gần 50 cây số con đã khóc suốt khi nghĩ tới ba con, nhưng khi về đến nhà gặp được ba con, con không khóc mà con cứng rắn động viên ba con, con luôn nói với ba con là con sẽ chữa được cho ba con, con luôn động viên ba hãy yên tâm vì có con, con nói với ba con mỗi khi con day ấn huyệt ba con đau là ba ráng lên đau là để trả nghiệp, đau trả nghiệp xong mới hết bệnh ba con gật đầu với con. Lúc con chữa bệnh cho ba con ba con niệm Phật, con cũng niệm Phật niệm Bồ Tát, ba con rất kính tin Tam Bảo, ba con nói nhờ ba bệnh mà ba tu hành tinh tấn hơn, ba con ăn chay trường tu tại gia nay được 10 năm rồi, thưa Thầy! 

Lúc ba con bệnh con luôn nghĩ con phải chữa cho ba con hết bệnh, nên lúc nào tâm trí con cũng nghĩ về bệnh của ba con và con nhớ lại các bài giảng của Thầy, các phương pháp của Thầy đã dạy. 
Vậy mà con đã làm được rồi, thưa Thầy!
Ca bệnh của ba con là ca khó nhất từ trước đến nay con chữa cho mọi người, thưa Thầy! 
Con đã can đảm tự tin quyết định đưa ba con về để con tự chữa, không ai tin là con làm được, lúc đó mọi người còn hoài nghi con, thưa Thầy! Vì con là con gái cả trong nhà, mà trước đó con cũng chữa cho mọi người mấy bệnh nhẹ có hiệu quả, nên khi con nói mẹ con với hai em con nghe theo vì lúc đó con cũng rất tự tin là con sẽ làm được, thưa Thầy! 

Cũng trong lúc con ở nhà chữa bệnh cho ba con, con cũng chữa giúp cho thêm 2 người nữa, là chị họ con bị đau nhức chân, con cũng làm từ đầu xuống tới chân, chỗ nào đau nhiều con xoa dầu dừa rồi day ấn vuốt hơ nhang ngãi cứu, vậy mà chị cũng hết, thưa Thầy!
Và con chữa cho cô họ con (chị em chú bác của ba con), bữa đó cô qua thăm ba con, cô than cô đau đầu hơn 10 năm nay, đi chữa khắp nơi, tốn nhiều thời gian công sức tiền bạc mà không hết, lúc đó con đang chữa cho ba con, ba con kêu con chữa cho cô con. Con cũng làm như cách con làm cho ba con, có điều rất lạ là khi con hơ nhang ngãi cứu chỗ ngón chân cái của cô con, cô con nói cô nghe như có luồn khí chạy nóng từ chân rần rần lên đầu, chỗ ngón chân cái của cô con cũng rất cứng như chai, nhưng sau khi con day, xoa bóp, hơ ngãi cứu nó mềm dần ra. Sau khi con làm xong cô con hết đau đầu luôn, thưa Thầy!
Con rất vui vì con đã giúp được cho cô con, thưa Thầy 

Con vẫn tuỳ duyên chữa giúp mọi người khi con có thể, thưa Thầy! 
Con chỉ làm phước giúp mọi người thôi, chứ không phải là cái nghề của con chuyên đi làm, thưa Thầy! 

Con cảm ơn Thầy, thưa Thầy!
Thời gian tới lúc nào Thầy về VN, Thầy cho con hay, con đến thăm Thầy, thưa Thầy! 
Con học ở Thầy không chỉ phương pháp chữa bệnh mà con còn học ở Thầy rất nhiều về Đạo Lý làm người, về Phật Pháp trong các bài giảng của Thầy nữa, thưa Thầy!